----
Nếu như là những đứa trẻ bình thường khác, chắc hẳn nó sẽ không dám mở miệng, nhưng cậu biết chỉ khi mặt dày miệng ngọt mới không chết đói, mới có thể sống đến khi lớn lên để đi tìm mẹ của mình, cho nên ngược lại không cảm thấy có chút ngượng ngùng nào.
“Chào dì Phùng.”
Khương Bình Bình nhìn Triệu Thu Quân, lại nói: “Còn có...”
Cô cũng không biết Triệu Thu Quân, chỉ có thể cầu cứu nhìn về phía Phùng Tuyết Trân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây