----
“Đây là chuyện bình thường, lúc này con phải nghỉ ngơi nhiều hơn, mỗi ngày muốn ngủ thì ngủ, như vậy người cũng sẽ không quá khó chịu.”
Đường Tâm biết đây là dì Triệu đang an ủi mình nên cười gật đầu nói vâng, sau đó tiếp tục vui vẻ ăn bữa sáng.
Ăn cơm xong cô lấy bản vẽ máy ép dầu ra sửa chữa, thuận tiện sửa sang lại sách kỹ thuật của nhà máy nuôi trồng và chế biến thực phẩm.
Dì Triệu ở một bên nhìn cô bận rộn cũng không nói gì quấy rầy, ngược lại lúc đi ngang qua nhìn toàn bộ trang giấy viết trên quyển vở của cô, tuy rằng không có văn hóa gì nhưng nhìn ra được chữ Đường Tâm viết rất đẹp, thuận miệng khen một câu: “Tâm Tâm, chữ con viết thật đẹp.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây