----
Đường Tâm không nghĩ đến mình trở thành búp bê trong lâu đài thủy tinh, được mọi người đặt trong lòng bàn tay mà nâng niu chiều chuộng, cô nghe Tống Hoài Châu nói thế cũng không kiên trì đi ra ngoài, mấy ngày nay cơ thể cô bắt đầu mệt mỏi, nên không muốn đi.
“Vậy đợi chị hai về em sẽ đi báo tin vui cho ba mẹ hai bên.’’
Đường Tâm nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, nhận ra đang là nửa buổi: “À đúng rồi, anh ăn cơm chưa?’’
Từ trên núi đi bộ xuống về nơi đóng quân ít nhất hai ba giờ, dựa theo thời gian này, Tống Hoài Châu bọn họ chắc là chưa ăn sáng đâu nhỉ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây