----
Nhưng thời tiết hải đảo bên này vốn đã ẩm ướt, rất nhiều thứ không thể cất giữ quá lâu. Đường Tâm đã bảo quản thực phẩm, nhưng không nhịn được lo cho Tống Hoài Châu.
“Đúng rồi, đồ ăn này anh dùng quần áo bọc lại rồi treo lên đi, em nghe anh rể nói lúc các anh khai hoang có vài người dựng lều tạm, em không dám chuẩn bị cho các anh quá nhiều, sợ hỏng rồi, anh không chăm sóc bản thân được.’’
Tuy rằng nơi đóng quân không xuất hiện tình huống ai lấy đồ của ai, nhưng nếu như Tống Hoài Châu có đồ mà không lấy ra thì cô cảm thấy không tốt lắm.
Cái này nếu ở nhà Đường Tâm thì không sao cả, nhưng đó lại ở trong núi, điều kiện kém, cô không muốn chồng mình lấy điểm tâm ra ăn mà còn phân chia cho người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây