----
Đường Tâm vốn lo lắng bị chị hai nói như vậy cũng giảm bớt, Tống Hoài Châu thấy cô thả lỏng, khom lưng giúp cô cởi giày, nhấc chân cô bỏ vào trong chăn mới nói: “Che chân đi, nếu không lát nữa chân lại lạnh.”
Trời phía Nam là như vậy, vừa lạnh người vừa lạnh chân, chỉ cần dừng lại không đi, ngồi một lúc chân sẽ lạnh ngay.
Tàu nhanh chóng khởi hành, bên ngoài trời đã tối, Tống Hoài Châu chăm sóc bọn họ, Lưu Tồn Chí đến bếp nhỏ của nhân viên mượn lửa nấu lại sủi cảo trong hộp cơm nhôm.
Ăn cơm tối xong, Tống Hoài Châu lại từ trong túi hành lý ra hai quả cam, một quả cho Đường Ninh, một quả cầm trong tay bóc vỏ rồi đưa vỏ cam cho Đường Tâm: “Em đặt cái này dưới gối, trên tàu toàn mùi khói than, cái này có thể giảm bớt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây