Có Hứa thị ở phía sau làm chỗ dựa bao che, Khương Hi Trạch càng thêm không kiêng nể gì cả, nha hoàn không nghe lời thì đưa đến thôn trang làm việc, hoặc là dứt khoát bán cho quán ăn.
Người này coi như là hỏng rồi.
Khương Thanh Dao thầm nghĩ, không biết hắn ta có làm chuyện giống như đời trước hay không.
“Các ngươi tỉnh táo tinh thần lại một chút, âm thầm giám sát kho củi, đừng để bị người khác phát hiện ra.”
Nha hoàn hai mặt nhìn nhau, mặc dù hoang mang nhưng vẫn tuân theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây