Đổi lại là ngày thường, Khương Thanh Dao đương nhiên sẽ không phản ứng với nam tử xa lạ, nếu không phải nàng cầu phúc đến một nửa, tùy tiện rời đi không quá may mắn, đoán chừng lúc này nàng cũng muốn rời đi.
Bị uy thế của đối phương bức bách, lại phát hiện đối phương không có ác ý, ít nhất Khương Thanh Dao không cảm giác được, nàng thấp giọng nói: “Cầu phúc cho An Quốc Hầu.”
“Hả?” Đuôi lông mày nam nhân giật giật, tựa hồ có chút kinh ngạc.
Chợt có chút hứng thú: “Không phải đã nói hắn chết rồi sao? Ngươi còn cầu phúc thay hắn?”
“...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây