“Hai đứa nhóc các con trốn dưới gầm giường làm gì?” Tạ Thanh Dao khoanh tay hỏi.
Ai nha, bị phát hiện rồi.
Hạ Hân Nguyệt nháy mắt với đệ đệ, cô bé nhào qua, hai bàn tay nhỏ bé ôm lấy chân Tạ Thanh Dao, giọng điệu non nớt nói: “Mẫu hậu, chúng con biết sai rồi, chúng con không nên trốn dưới gầm giường.”
Hạ Tiêu Dực cũng bước chân ngắn, hấp tấp đi tới ôm lấy một chân khác của Tạ Thanh Dao, ngoan ngoãn mở miệng, “Đúng vậy, mẫu hậu phụ hoàng chúng con không dám, chúng con cái gì cũng không nghe thấy, cái gì cũng không thấy.”
Tạ Thanh Dao: “...” Câu sau kỳ thực có thể không cần nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây