Tạ Thanh Dao mở mắt ra, đẩy tay Hạ Tranh ra ngoài, đúng lý hợp tình mà nói: “Ta cứ nghịch, cứ nghịch đó.”
Hạ Tranh ôm nàng ra khỏi ổ chăn, ôm bổng nàng lên: “Đỡ ta đứng thẳng.”
Hắn muốn mặc quần áo cho nàng.
“...”
Mặt Tạ Thanh Dao lập tức nóng lên, mím môi, nhưng vẫn cứ thành thật nói: “Chân mềm, đứng không vững.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây