Hạ Tranh bị câu nói bày tỏ tình cảm trắng trợn của Tạ Thanh Dao đánh bất ngờ, không kịp phản ứng.
Hầu kết của hắn khẽ lăn lên lộn xuống, ánh mắt lại càng sâu hơn một chút, giống như muốn ghi khắc bóng dáng lúc này của nàng vào trong đầu.
Có lẽ hắn không thể bộc bạch nồng nhiệt được như Tạ Thanh Dao, nhưng cũng giống như băng tuyết vạn dặm tan rã trong tích tắc, bị câu nói của nàng làm cho đầu óc thoáng ngẩn ngơ.
Hạ Tranh ôm nàng gần hơn một lúc, cúi đầu nhích lại gần, hôn nhẹ lên mái tóc của nàng.
“Ta cũng vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây