“Người đâu, dẫn Ngụy công tử xuống thay quần áo đi.”
Một câu của Cẩn Đức Đế đã định tính cho chuyện này, Lũng Tây Vương dù không cam lòng như thế nào, cũng không nói được cái gì, nghẹn một bụng tức giận.
Chân Ngụy Nghĩa An còn như nhũn ra, nghiến răng nghiến lợi rời đi.
Một khúc nhạc dạo ngắn này, cuối cùng kết thúc với kết cục chật vật của Ngụy Nghĩa An.
“Đáng đời.” Công chúa Vĩnh Nhạc cười nhạo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây