Đồ điên!
Chờ mấy người Tạ Thanh Dao đi rồi, trong đầu Đàm nhị gia chỉ còn lại một suy nghĩ này.
Ông ta cũng không rảnh để ý đến mặt mũi, đùi mềm nhũn trực tiếp ngồi xổm dưới đất, miệng liên tục lẩm bẩm.
“Tiêu rồi tiêu rồi, Minh Sùng Luân coi như tiêu đời rồi.”
Ông ta bảo vệ được mạng nhỏ, nhưng cũng phải phun ra hơn phân nửa gia sản, trong lòng dâng lên niềm đau thương vô hạn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây