Công chúa Vĩnh Giai nôn khan, toàn thân phát lạnh, nàng ta nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn về phía Cẩn Đức Đế.
Ánh mắt đuổi theo y, giống như muốn nhìn thấy thứ gì đó trên mặt của y…
Chỉ có điều, cái gì cũng đều không có.
Đau thương cũng thế, tiếc hận cũng thể, đau khổ cũng vậy, tất cả đều không có!
Cẩn Đức Đế bãi giá rời đi, Hoàng hậu nhìn công chúa Vĩnh Giai đang nằm dưới đất trấn an nói: “Vĩnh Giai, ngươi cũng nên nén bi thương.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây