Tạ Thanh Dao tiến đến sát bên gáy hắn ngửi nhẹ, nhướng mày cười nói: “Để ta ngửi xem nào, có phải có thùng giấm nào đó mới bị đổ không?”
Hạ Tranh nhíu mày lại, đột nhiên giơ tay lên, nhéo nhẹ cổ Tạ Thanh Dao nói: “Tạ Thanh Dao.”
Ghen tị ghen tị.
Còn không cho người ta nói nữa.
Tạ Thanh Dao bĩu môi với hắn, lại nói: “Lúc đó ta cho rằng Hạ Hoài Hiên là ân nhân cứu mạng của ta, hắn ta lại giả vờ nhân mô cẩu dạng, nghĩ sau này cùng hắn ta tôn trọng nhau như khách cũng không tệ lắm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây