Trên đường dần dần khôi phục lại nhân khí, bán hàng rong, cửa hàng lần lượt mở cửa lại lần nữa.
Bầu không khí ngột ngạt này đã bị quét sạch sành sanh.
Tạ Thanh Dao nói đến chuyện mà nàng làm, lại lẩm bẩm nói: “Chỉ là ta không có khẩu vị gì.”
Nàng uể oải cong môi, xích lại gần Hạ Tranh: “Nhớ nhung câu thơ chàng viết cho ta đấy.”
Tạ Thanh Dao sờ lên túi thêu bên hông, lật bức thư mà hắn viết để xem.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây