Hoàng cung, một đình đài yên tĩnh.
Lê phi hơi lui ra sau một bước, giọng điệu lạnh nhạt nói: “Ngươi không nên tùy tiện đến tìm bổn cung, nếu để người khác nhìn thấy, hậu quả không thể nào tưởng tượng được.”
Cố tình bà ta lại có gương mặt quá xinh đẹp, hiện tại mặt mày tái nhợt, càng có vẻ nhu nhược hơn, yếu đuối đáng thương.
Làm người ta không nhịn được mà muốn sinh ra ý muốn bảo vệ.
“Thiên Loan...” Minh Sùng Luân dịu dàng chào hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây