“Phỉ báng?” Đào thị cười lạnh: “Ta nghe rõ ràng các ngươi ô ngôn uế ngữ, lúc đi vào còn tận mắt nhìn thấy các ngươi ôm nhau, như thế vẫn là phỉ báng?”
Ánh mắt Hạ Thù Lượng lấp lóe, thấy Đào thị không buông tha, không nhịn được nhíu mày.
“Được rồi Di Hinh, sự việc không nghiêm trọng như nàng nghĩ, ta và nàng ta còn chưa phạm vào bước kia.”
Trong mắt Đào thị phủ kín hàn ý doạ người, đỏ mắt nhìn nam nhân bên cạnh, cảm thấy trái tim vô cùng băng giá.
Chưa tới một bước kia? Là có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì hay sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây