Chớp mắt đã qua mấy ngày, Tạ Thanh Dao đưa thiếp mời đến phủ Thượng Thư hẹn Đậu Nguyệt Anh đi du ngoạn trên hồ.
Hàn Trác Dương lập tức đã biết, khoé môi cong lên một nụ cười lạnh: “Hay lắm, cuối cùng bản thế tử đã chờ được cơ hội rồi.”
Tạ Thanh Dao hại hắn ta mất mặt như vậy, chịu phạt đau như vậy, không trả lại gấp mười lần chẳng phải là khiến người ta chê cười hay sao?
Phụ thân hắn ta có thể chịu được nhưng hắn ta thì không.
Trong đầu Hàn Trác Dương đã có suy nghĩ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây