Tạ Lân Khiêm hơi hoảng hốt, nhìn gương mặt kia Khương Thanh Dao, không hiểu sao lại đột nhiên cảm thấy vô cùng thân thiết, cứ như vốn là nên như thế.
Ông ấy hơi thu hồi suy nghĩ lại, trầm giọng nói: “Đúng vậy, ta có biết mẫu thân ngươi, mời vào nhà ngồi.”
Cũng không thể cứ để nàng vẫn luôn đứng ở cổng lớn, đây không phải đạo đãi khách của Tạ gia.
“Bưng trà.” Tạ Lân Khiêm lạnh lùng mở miệng.
Khương Thanh Dao đến đây chính là vì muốn hỏi chuyện năm đó, nếu người trước mắt quen biết mẫu thân, vậy nàng tìm đúng người rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây