Hai mắt công chúa Vĩnh Giai tối sầm lại, hai bàn tay siết chặt, trong lòng như bị một lưỡi dao sắc bén ra sức đục khoét.
Nữ nhi của Tiết Vân Châu lại có số mệnh tốt như vậy!
Lê tần hận không thể dùng ánh mắt để giết chết nàng, lại e ngại có người phát hiện ra nên chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi cố nén.
Bà ta tức giận toàn thân đều phát run.
“Lê tần, ngươi có chỗ nào không thoải mái sao? Sao sắc mặt lại kém như vậy?” Kiều phi ra vẻ ân cần nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây