Mấy hôm nay, Hứa Giai đã nghe những lời thế này không biết bao nhiêu lần, gần như có thể đọc thuộc làu làu.
Bây giờ biết Quan Giang lại chủ động quay về, ngoài kinh ngạc lại cảm thấy hơi buồn cười.
Dì Vương thấy Hứa Giai không kích động chút nào, cực kỳ ngạc nhiên, điều này không giống với phản ứng trong tưởng tượng của bà ấy.
“Tiểu Giang quay về làm giấy tờ, còn mang một phần bánh hoa hồng Lão Hà Ký mà cháu thích nhất.” Dì Vương thở dài nói: “Giai Giai, dì làm ở nhà cháu nhiều năm như thế, coi cháu và Tiểu Giang là người thân, các cháu có bất ổn gì, trong lòng dì cũng khó chịu. Dì nhìn ra Tiểu Giang thật sự dụng tâm với cháu, hai đứa đã bên nhau nhiều năm như vậy, tuyệt đối đừng bởi vì sai lầm nhất thời mà lạnh lòng, để phụ nữ ngoài kia được hời.”
Hứa Giai cởi áo khoác treo trong tủ quần áo, tâm trạng nhẹ nhõm vui vẻ lập tức thấm sâu hơn một chút. Nhưng cũng chỉ là một lúc, có lẽ là vì tối qua ngủ ở làng du lịch quá thoải mái, còn có đồ ăn ngon của trưởng thôn nấu, còn có Bạch Trạch đáng yêu ngoan ngoãn tặng lời chúc cho cô ấy, cô ấy rất nhanh đã phấn chấn lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây