Tất Phương quay đầu nhìn xung quanh một vòng, cầm dây thừng nằm dưới mái hiên đi ra ngoài: “Vậy thì đi leo cây đi.”
Đám phóng viên lập tức ôm máy ảnh đi theo, vẻ mặt kích động mà mong chờ.
Ôn Cố luôn khá yên tâm về Tất Phương, chị ấy rất có chừng mực, ở trước mặt con người che giấu rất tốt, Ma Hữu cứ dăm ba hôm lại tới tìm chị ấy nhưng cũng không phát hiện chị ấy có điểm gì khác thường.
Nhưng bởi vì chút tò mò, Ôn Cố cũng theo đám người đi xem.
Tất Phương xách dây thừng tới đầu đông thôn, bên này kề bên một rừng cây rậm rạp, cây trong rừng đều có nhiều năm tuổi, từng cây đại thụ rợp trời chui khỏi mặt đất, thân cây trụi lủi đâm thẳng lên, ít nhất phải mười mấy mét, Tất Phương đứng vững dưới gốc cây: “Tôi sắp bắt đầu đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây