Tiêu Anh Tuấn vốn đã quyết định không tới, mẹ bị bệnh liệt giường cần anh ta chăm sóc, anh ta không đi được, hơn nữa anh ta cũng không có quá nhiều hứng thú với ăn uống. Sở dĩ sẽ bình luận cũng chỉ là bày tỏ cảm xúc mà thôi. Nhưng không biết tại sao, mấy hôm nay trong lòng anh ta luôn dây dưa chuyện này, sâu trong lòng tựa như có cái gì đó đang chỉ dẫn anh ta.
Tối qua người của công ty đòi nợ lại tới bệnh viện tìm anh ta, hai tên lưu manh ầm ĩ khiến người trong cả tầng lầu đều hóng chuyện của anh ta. Mẹ chịu kích thích lần nữa dẫn tới bệnh tình càng nặng, suýt chút xuất huyết não. Cũng may bác sĩ chữa trị kịp thời, nhặt về một mạng, chỉ là lúc này còn nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt quan sát, phải sau hai mươi tư tiếng mới có thể ra.
Tiêu Anh Tuấn dây dưa với bọn đòi nợ tới nửa đêm, lại kinh hồn bạt vía ở ngoài phòng phẫu thuật đợi tới sáng, hôm nay còn ở ngoài phòng chăm sóc đặc biệt một ngày không chợp mắt, có thể nói là tinh thần và thể xác đều suy kiệt. Nhìn thấy tiền trong thẻ được các bạn hỗ trợ sắp bị rút cạn, phí chữa trị ngày hôm sau vẫn chưa có, Tiêu Anh Tuấn mù mịt lại khó chịu, rời khỏi bệnh viện, sau khi lang thang không đích đến, anh ta bỗng nhớ tới tin nhắn mời của làng du lịch Thần Thú nên bèn tới đây.
Tiêu Anh Tuấn báo tên, chứng tỏ thân phận.
Xuân Thập trừng to mắt nhìn anh ta, chất vấn hỏi: “Sao bây giờ anh mới tới?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây