Sau khi trời tối, đình viện suối nước nóng nằm ở phía sau thôn sáng đèn, Ôn Cố và các thôn dân ngâm suối nước nóng trong bể hỗn hợp nam nữ. Mặt nước nổi lên một tấm bàn nhỏ, trên mặt bàn để trà nước và đồ ăn vặt, mọi người vừa nói chuyện vừa ăn vặt, vô cùng thích ý.
Tuyết vẫn đang rơi, nhưng đã nhỏ đi rất nhiều, chiều nay sở giao thông đã đăng thông báo, mặt đường tích tuyết đã bắt đầu được dọn dẹp, hai ngày sau xe bus số 7 sẽ khôi phục, tới lúc đó làng du lịch cũng phải kinh doanh trở lại. Ôn Cố nhìn đình viện trước mặt mà ủ dột, nhìn công trình phần cứng của làng du lịch này tăng lên từng chút, nhân viên lại thành vấn đề lớn nhất. Hiện tại nhân viên cả thôn cộng thêm cô mới bảy người, mọi người đều có công việc riêng, suối nước nóng này nên để ai quản lý đây…
Cô chăm chú suy nghĩ hơn một buổi, trong đầu bỗng nhiên lóe sáng, quay đầu hỏi thăm Xuân Thập về bốn thôn dân phiêu bạt bên ngoài kia. Khi cô chính thức đảm nhiệm vị trí trưởng thôn, họ vừa hay ra ngoài du lịch, tới nay cũng chưa gặp. Nếu có thể gọi họ về giúp đỡ, công việc trong thôn sẽ không căng thẳng như thế.
Xuân Thập kiễng chân ngồi trong nước, nửa lồng ngực lộ trên mặt nước, màu da trắng hơn cô rất nhiều, còn có tuyến cơ bắp như ẩn như hiện. Thực ra bỏ đi tính khí quái gỡ của anh, tổng thể hình tượng của anh vẫn rất tốt, đẹp trai, biết săn bắt, biết viết chữ đẹp, còn biết làm mộc xây nhà, làm việc cũng cần mẫn…Tính kỹ ra, ưu điểm lại không ít, Ôn Cố thầm kinh ngạc.
Xuân Thập đang bóc đậu phộng ăn, hoàn toàn không biết hoạt động tâm lý của Ôn Cố: “Không lâu trước đây, họ đã gửi tín hiệu báo bình an cho thôn, thấy phương hướng là vùng cực bắc, đoán chừng tạm thời không về được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây