Chu Miểu Miểu lao tới bên hồ tìm cha mẹ làm chủ, kết quả sau khi cô ta nói rõ sự việc, vốn không có ai tin.
Chu Văn Hi khá hiểu tính nết của con gái mình, tính tình không tốt, còn có hơi giả nai, đoán chừng là đã chịu thiệt thòi ở chỗ thôn dân nên muốn đùa cợt lại, ông ta ngữ trọng tâm trường nói: “Miểu Miểu, lần này con phải hiểu chuyện một chút, cha vừa mới nghe nói, Quý Thịnh là cổ đông của làng du lịch, con báo cáo nơi này chính là đắc tội Quý Thịnh.”
Không phải ông ta lo Quý Thịnh sẽ làm gì, mấu chốt là nếu Chu Miểu Miểu xung đột với đám thiếu gia như Quý Thịnh, sau này có thể không gả được tới gia đình có đẳng cấp đó, đây là điều ông ta không muốn nhìn thấy.
Vợ Tống Quán cũng có suy nghĩ tương tự, khuyên: “Miểu Miểu, con cũng nên sửa cái nết mình lại, cả ngày cứ hậm hực thì có cậu thiếu gia nào chịu được? Con thật sự muốn gả vào gia đình bình thường chịu khổ?”
Chu Miểu Miểu sống trong nhung lụa từ nhỏ, tiền tiêu vào túi xách, quần áo hàng năm cũng đủ mua căn nhà 80m2 ở thành phố tuyến ba tuyến tư, càng đừng nói còn có chi phí du lịch, làm đẹp, học hành, ăn uống, bảo cô ta gả cho gia đình bình thường, vậy không phải là ấm ức chết sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây