Đi trên đường nhỏ yên tĩnh, trong lòng Ma Hữu nhấp nhô liên tục, anh ta ấp ủ đã lâu, cuối cùng dừng lại: “Tất Phương, tôi có chuyện muốn nói với cô.”
Tất Phương quay đầu nhìn anh ta, nhíu mày, trong mắt lộ ra nghi hoặc.
“Không biết cô có nhìn ra không, thực ra tôi thích cô rất lâu rồi.” Ma Hữu nhìn thẳng vào chị ấy: “Tuần nào tôi cũng mang hải sản mà cô thích cho cô, chính là hi vọng có một ngày cô hiểu tâm ý của tôi…”
Bản thân Tất Phương vốn không có tình cảm phong phú, cũng không có nghiêng lòng về phía ai, là thần thú, càng sẽ không nghĩ tới tình yêu trai gái với con người, thậm chí chưa từng quan tâm suy nghĩ của con người đối với mình. Vì vậy căn bản không nghĩ tới những gì Ma Hữu làm là đang biểu đạt sự ái mộ với chị ấy, còn tưởng số hải sản kia là cống phẩm mà anh ta dâng lên. Mỗi lần nhận được cống phẩm của anh ta, chị ấy đều sẽ đánh một đạo ấn ký lên người anh ta, dùng thần lực của mình che chở cho anh ta.
Tất Phương lộ ra biểu cảm kinh ngạc, nghiêng đầu suy nghĩ một lúc: “Bây giờ biết rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây