Sau khi ba người thảo luận xong, quyết định ủng hộ việc làm của Tạ Ni Ni, không quấy rầy cô ấy. Hơn nữa bởi vì sợ đụng vào vết thương của cô ấy cho nên họ không hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ lo lắng cô ấy ngược đãi chính mình, thường xuyên chủ động hỏi thăm cô ấy ăn cơm chưa, thi thoảng ai về muộn sẽ mang đồ ăn đêm về giúp, mọi người ăn no rồi tiếp tục học…
Dưới tác động của Tạ Ni Ni, bầu không khí học tập của phòng ký túc bùng lên chưa từng có, gương mặt của mọi người cũng bất tri bất giác trở nên ngọt ngào hơn…
*
Mỗi cuối tuần, Tạ Ni Ni đều sẽ đúng giờ tới làng du lịch, phụ giúp làm ít việc vặt, thi thoảng trong thôn quá nhiều du khách, cô ấy sẽ đảm nhiệm nhân viên tạm thời tiếp đón giúp. Chưa đầy một tháng, cô ấy đã hoàn toàn thích ứng với cuộc sống có tiết tấu nhanh lại vững vàng này. Cho dù buổi sáng nào đó quên đọc kinh cần mẫn, vẫn sẽ theo thói quen dựa theo tiết tấu như thế này mà qua một ngày. Đợi khi cô ấy tự phản ứng lại mới phát giác dường như đã rất lâu không nhớ tới Cố Ích nữa.
Đại học Hải Thành vô cùng lớn, có hơn hai trăm nghìn sinh viên, trong tình huống không cố ý theo dõi một người và hai người không phải là bạn cùng lớp, cơ bản rất khó nghe được bất cứ tin tức gì của người kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây