Ở đối diện, Xuân Thập quỷ dị nhìn Kỳ Lân: “Ông già hồ đồ rồi?”
Bây giờ linh khí trong trời đất khan thiếu, cả thế giới cũng chỉ có ngọn tiên sơn – núi Ngô Đồng có linh khí, con người bình thường không có căn cơ tu luyện khó như lên trời.
Kỳ Lân vuốt râu cười: “Đương nhiên không phải, tôi tự có dụng ý, cậu đừng chen vào.”
Xuân Thập vừa thấy biểu cảm của ông ấy đã biết mình nghĩ lệch rồi, lắc đầu tiếp tục cắn hạt dưa, ông già này lại sắp làm gì xấu xa rồi.
Tạ Ni Ni thì hơi ngơ ngác, sao trong làng du lịch này còn có đạo sĩ? Cô ấy gãi đầu, từ chối khéo léo: “Ông ơi, cháu không có hứng thú với đạo pháp, xin lỗi ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây