Bạch Trạch lập tức bóc trần: “Thịt nướng anh ấy làm khi trước giống như đá, ngày nào cũng gặm, Kỳ Lân còn từng rụng răng.”
Xuân Thập quét mắt như dao tới: “lắm chuyện vậy.”
Trong viện náo náo nhiệt nhiệt, Ôn Cố đeo tạp dề bận rộn trong nhà bếp. Dạo gần đây đào trong thôn đều chín rồi, Tất Phương hái rất nhiều về chất trong bếp, cô phải nghĩ cách dùng hết chúng. Cô suy nghĩ một lúc, rửa sạch một số đào cắt thành miếng nhỏ đều đặn, trộn với đường phèn bỏ vào trong vại, đổ rượu gạo vào, sau đó bịt kín vại bỏ bên dưới tủ bếp, qua mấy tháng, mở vại ra là có rượu đào uống rồi.
Làm xong rượu đào, Ôn Cố cạo vỏ, bỏ hạt số đào còn lại, nghiền nát, bỏ vào bột mì, trứng gà, sữa bò, trộn đều làm thành bánh ngọt nhân chảy và su kem da giòn, sau đó bỏ thêm bơ động vật lên làm trang trí.
Khi từng cái bánh ngọt nhỏ nhắn và bánh su kem vỏ giòn bưng ra, hương thơm ngậy nồng nặc tỏa ra trong viện, cực kỳ mê người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây