Tối qua lúc Tất Phương xuất hiện ở khách sạn, vừa hay mất tín hiệu, bạn nhỏ này nói có lập tức có, không thể trùng hợp như thế! Còn nữa, anh ta đi máy bay tới, Tất Phương lại còn tới nhanh hơn anh ta, nghĩ kỹ mà sợ…
Trước đây, đầu óc Quý Thịnh ngơ ngơ ngác ngác không để ý tới những chi tiết này, lúc này lấp đầy bụng, mạch tư duy lập tức rõ ràng, chỉ cảm thấy chỗ nào cũng đáng nghi.
Bạch Trạch giơ tay đặt lên đùi anh ta, mặt bánh bao trắng nõn vô cùng ngây thơ đơn thuần: “Đương nhiên không phải rồi, anh trai, sức tưởng tượng của anh quá phong phú rồi.”
Cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay của Bạch Trạch, Quý Thịnh khẽ thở phào: “Em đợi chút, anh sẽ mua kẹo cho em ngay, em thích vị gì?”
Bạch Trạch ngoan ngoãn nói: “Socola và sữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây