Lúc ở cổng kiểm an sân bay, nhân viên làm việc muốn cô tháo khăn trùm đầu, kính râm và khẩu trang thu thập hình ảnh, dưới ánh nhìn bằng ánh mắt lạnh lùng của đối phương, cô ấy suýt chút bỏ chạy, nghĩ tới lời mời do làng du lịch gửi cho cô ấy, còn có ước định với Hạc Giấy, cô ấy cố gắng khắc chế nỗi kích động bỏ chạy, tháo trang bị của mình xuống, lộ ra một gương mặt thấy mà giật mình.
Nhân viên kiểm an mỗi ngày phải nhìn hàng chục nghìn gương mặt khác nhau cũng ngẩn người trong chốc lát, anh ta nhìn chứng minh nhân dân của Hồ Điệp, lại nhìn gương mặt của cô ấy, trong mắt bất giác lộ ra vẻ hơi đáng tiếc, ngữ khí nói chuyện vẫn bình tĩnh: “Mời nhìn thẳng vào ống kính phía trước.”
Trong lòng Hồ Điệp thầm thở phào, nhìn thẳng vào ống kính, ánh mắt không hề dám tiếp xúc với bất cứ ai. Cô ấy có một gương mặt trái xoan vô cùng tiêu chuẩn, còn có một đôi mặt đẹp có thể nói là kinh diễm, chỉ nhìn mắt và trán của cô ấy, nhất định sẽ bị dung mạo xinh đẹp của cô mê muội.
Chỉ đáng tiếc cô ấy đã lộ ra nửa dưới gương mặt.
Đó là một gương mặt dị dạng, mắt và phần trên mắt tương đối xinh đẹp động lòng người, làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo mê người, làn da bên dưới mắt lại tựa như bị axit ăn mòn loang lổ, cằm cực kỳ đáng sợ, khô quắc méo mó như héo tàn, mũi và miệng cũng rất dọa người, méo lệch giống như tác phẩm phẫu thuật thẩm mỹ thất bại, dấu vết khâu vá thấy rõ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây