Trên thực tế, khi cô chạy tới hiện trường đã nhìn thấy ngỗng trắng vênh vang đắc ý đứng trên người người đàn ông kia, Xuân Thập thì đứng bên cạnh khoanh tay xem náo nhiệt, bộ dạng rất không liên quan. Cô hỏi Xuân Thập đã xảy ra chuyện gì, kết quả anh nói mình cũng vừa mới tới nên không biết.
Cô kiểm tra kỹ càng, đoán chừng vết thương ngoài da của người đàn ông là do ngỗng trắng gây ra. Cô gái vẫn may, tuy hôn mê nhưng không phát hiện ngoại thương rõ ràng nào, chắc không liên quan tới ngỗng. Do vậy có thể có lý có chứng suy đoán ra tình huống đại khái khi đó rất có thể là như thế này: Cặp tình nhân nửa đêm canh ba ra ngoài hẹn hò tìm kích thích, kết quả xảy ra mâu thuẫn cãi nhau rồi đánh nhau, người nam đánh ngất bạn gái, ngỗng trắng không nhìn được nên ra tay cứu…
Dù sao thì mặc kệ chân tướng là gì, bây giờ Ôn Cố chỉ hi vọng hai vị khách thuê phòng này đều có thể bình an tỉnh dậy, nếu họ xảy ra chuyện trong làng du lịch, truyền ra ngoài chắc chắn sẽ ảnh hưởng việc kinh doanh.
“Thế mà lại là họ, em nhớ buổi chiều khi họ tới suối nước nóng còn rất ân ái, bây giờ mới bao lâu đã ồn ào rồi.” Tiểu Đồng cúi người nhìn kỹ hai người nằm trên đất, nghi hoặc nói: “Chúng ta có cần khiêng họ vào trong phòng trước không, trên núi lạnh như thế, nếu chết cóng thì phải làm sao?”
Xuân Thập bĩu môi nói: “Chết cóng cũng là tự họ chuốc lấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây