Cô chống cằm, cười híp mắt nhìn Cơ Thiện: “Nói về chuyện lần trước, cám ơn anh, đó là lần đầu tiên tôi bắt tà đạo mà bị bảo an ngăn cản.”
Cơ Thiện nghe vậy, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười nửa châm chọc: “Cô nên may mắn là tà đạo kia không báo cảnh sát, nếu không có đủ giày vò.”
Nghe ra lời nói của anh còn ẩn ý khác, Tống Đàn bỗng ngồi thẳng người: “Nói như vậy, Huyền Môn và phía trên cũng không có gì liên quan?”
“Cô nghĩ có gì liên quan?”
Cơ Thiện liếc nhìn cô một chút, ngón tay với khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng vuốt ve chén trà, đầu ngón tay ửng hồng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây