“Giao hạt châu ra đây!”
Một làn sương đen dày đặc như mực lơ lửng trong không trung, làn sương đen mơ hồ phác họa một bóng người mảnh khảnh, trên đầu có một đôi mắt đỏ rực, đôi mắt đó tràn ngập oán độc, cừu hận. Chỉ cần liếc qua cũng khiến người ta sinh lòng sợ hãi.
Tống Đàn nhẹ nhàng ném thần cốt trong tay: “Ngươi tới đây lấy nha.”
“Màn sương đen” hừ lạnh, mấy luồng sương đen giống như xiềng xích đâm về phía Tống Đàn, Tống Đàn bình tĩnh tuỳ ý nó công kích.
Trong nháy mắt sương mù chạm vào, kim quang quanh thân cô lập loè, sương mù ngay lập tức tan đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây