Suy nghĩ vừa nảy mầm đã bị anh cưỡng chế đè ép - nếu không có Huyền Thiên đạo quán rất có thể năm đó anh đã chết cóng bên đường, không có cơ hội lớn lên.
Xem như để báo đáp công ơn nuôi dưỡng của sư phụ, bọn họ cũng phải đem đạo quán tiếp tục truyền thừa.
Tống Đàn mỉm cười: “Đừng khách sáo, mọi người đều là người trong huyền môn, huống chi tôi cũng nhận tiền mà.”
Kỷ Văn Tuyên gật đầu liên tục: “Nên vậy, tôi đã đặt khách sạn cho cô cùng vị sư tỷ này rồi, Tống quán chủ muốn đến khách sạn trước hay là...”
Anh cười ngại ngùng, ánh mắt không giấu được lo lắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây