“Con đang uống đây ạ.” Ngô Thiến cũng cảm thấy đồ mẹ mang đến rất bổ dưỡng, ban đầu bác sĩ nói vết thương ít nhất phải nửa tháng mới lành hẳn, nhưng mới có 4-5 ngày mà đã gần khôi phục, bác sĩ nói cô ấy hồi phục rất nhanh, còn khen cô ấy có thể chất tốt.
Ngô Thiến uống xong một chén canh thì gần như đã no rồi, bụng căng tròn, cô ấy nhìn chỗ canh còn lại: “Mẹ, hay là mang cho cô ấy một chén đi, trông cô ấy thật đáng thương.”
“Ừ, để mẹ mang cho.” Bà cụ Ngô múc một chén nhỏ, gắp thêm hai ba miếng củ cải: “Không được mang nhiều hơn đâu đấy, con để dành đến tối uống.”
Ngô Thiến nói: “Con biết rồi mẹ.”
Bà cụ Ngô bưng canh sang phòng bệnh bên cạnh, không thấy bà cụ kia đâu, chỉ có sản phụ nằm trên giường, chai truyền dịch trên tay sắp hết, cô ấy đang cố gắng ngồi dậy để bấm chuông gọi y tá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây