Nói xong, Cố Dĩ Nam đi đến góc quán ngồi xuống.
Giang Thuật nhìn theo bóng lưng của Cố Dĩ Nam, khẽ xuýt xoa một tiếng, sau đó nhìn Tống Hoài với vẻ mặt đầy ẩn ý: “Cậu không thích cho người lạ số điện thoại liên lạc đâu nhỉ.”
Tống Hoài liếc xéo Giang Thuật, anh lười phản ứng lại với anh ấy: “Cậu có thể đi được rồi.”
Giang Thuật tỏ vẻ bất lực: “Tôi đâu phải trợ lý An, muốn gọi là đến, muốn đuổi là đi.”
“Vậy cậu muốn thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây