Cố Dĩ Nam trợn trắng mắt, vẫn chưa đến ngày: “Cậu đừng nói bậy, không có chuyện đó.”
“Không có là tốt rồi, sinh con xong bụng sẽ nhăn nheo như da đậu phụ đấy, đừng sinh con vội.” Hạ Tinh dọa dẫm một hồi, cuối cùng lại đổi giọng: “Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, con của cậu và anh Tống chắc chắn sẽ rất đẹp, chắc chắn vừa mềm mại vừa đáng yêu.”
“Ôi, không dám nghĩ nữa, nghĩ đến đứa bé mềm mại đáng yêu là trái tim thiếu nữ của tớ lại tan chảy.”
Cố Dĩ Nam đưa điện thoại ra xa một chút, tai đau nhức: “Cậu tự sinh một đứa đi.”
Hạ Tinh nói: “Tớ không sinh, cậu sinh đi, tớ nuôi giúp cậu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây