Cố Dĩ Nam nhớ đến vẻ mặt ấm ức của Tiểu Ngư trước khi cúp máy, không nhịn được bật cười: “Tiểu Ngư đáng yêu thật đấy.”
Tống Hoài hơi ghen tị: “Thằng bé đáng yêu à?”
Cố Dĩ Nam không nhận ra sự ghen tị của anh: “Đáng yêu ạ.”
Tống Hoài gõ ngón tay lên đùi: “Thế còn anh?”
“Anh?” Cố Dĩ Nam nhìn Tống Hoài, giống như một đứa trẻ thiếu thốn tình cảm, luôn tìm kiếm sự quan tâm của cô: “Cũng đáng yêu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây