Hứa Anh hít sâu một hơi, đã nhiều năm rồi không ai dám chỉ thẳng mặt mắng bà ta như vậy: “Mẹ, con muốn tự mình nói chuyện với Nữu Nữu.”
“Người vừa nãy là Nữu Nữu đúng không? Con bé không giống chúng con chút nào, nhất thời con không nhận ra.” Hứa Anh không ngờ con gái mình lại xinh đẹp như vậy, lúc nãy nhìn thấy nhất thời không dám chắc chắn.
Bà nội Cố vô thức cao giọng: “Không cho cô gặp con bé.”
Nghe thấy giọng nói đột nhiên cao lên bên ngoài sân, Cố Dĩ Nam lo lắng bà nội bị bắt nạt, lập tức mở cửa chạy ra, thấy bà nội đang tức giận trừng mắt nhìn người phụ nữ kia, cô nhíu mày: “Bà nội, cơm canh nguội rồi, vào nhà thôi.”
Hứa Anh hai mắt đỏ hoe, ngấn lệ, như thể vô cùng kích động gọi một tiếng: “Nữu Nữu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây