“Giản dị không tốt sao?” Cố Dĩ Nam khẽ cười: “Giống cừu này không phải giống ở chỗ chúng ta, thịt rất ngon, đến mùa đông cậu đến đây ăn thịt cừu nhé.”
Hạ Tinh trêu chọc cô: “Cậu chắc chắn sẽ giết bò và cừu đính ước của cậu cho tớ ăn hả?”
Cố Dĩ Nam: “...”
Cô quay đầu nhìn sang bên cạnh, ngắm nhìn góc nghiêng tinh xảo của Tống Hoài đang cúi đầu nói chuyện với bà nội, hình như cô thấy không nỡ cho Hạ Tinh ăn rồi.
Tống Hoài cảm nhận được ánh mắt của Cố Dĩ Nam, quay sang nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau, tia cảm xúc khác lạ lóe lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây