Sau Khi Thất Nghiệp Tôi Về Quê Trồng Rau Nuôi Cá

Chương 221:

Chương Trước Chương Tiếp

Cố Dĩ Nam dừng một chút, dặn dò: “À, khi đi ngang qua nhà ai đó, thì mọi người nói nhỏ thôi nhé, người già trong thôn ngủ nông, bị đánh thức sẽ nổi giận đấy ạ.”

“Mỹ nữ cứ yên tâm, chúng tôi tuyệt đối không hái hoa, không giẫm đạp lên hoa, cũng sẽ không làm ồn đến người khác.” Bọn họ đều là người có ý thức, đúng như lời họ nói, họ lặng lẽ chụp ảnh xong rồi rời đi.

“Bà đã bảo con không cần phải lo lắng mà, bọn họ đi hái trái cây, thấy hoa trong thôn đẹp nên mới ghé qua xem, sẽ không có ai cố ý đến ngắm hoa đâu.” Lời bà nội Cố vừa nói ra chưa được mấy ngày thì đã bị vả mặt.

Những ngày tiếp theo, liên tục có người lái xe hai ba tiếng đồng hồ chỉ để đến ngắm hoa, chụp ảnh, thậm chí còn có nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đến đây để chụp biển hoa, đường đá xanh, nhà cổ, ruộng lúa, từng bức ảnh tuyệt đẹp, từng đoạn video được cắt ghép tinh tế ra đời dưới ống kính và bộ lọc của họ.

Cảnh quay đầu tiên là vài con kiến đen bò chậm chạp trên con đường đá xanh quanh co khúc khuỷu, hai bên đường, hoa dại đung đưa theo gió, hương hoa dường như có thể bay ra khỏi màn hình.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)