Sau Khi Thất Nghiệp Tôi Về Quê Trồng Rau Nuôi Cá

Chương 182:

Chương Trước Chương Tiếp

“Cũng đúng.” Bà nội Cố vẫn còn sợ khi nghĩ đến con rắn độc bị đóng đinh trên cây: “Con rắn đó màu xanh lục, vừa nhìn đã biết là rất độc, may mà không cắn ai.”

Bà nội Cố lại nghĩ đến ruộng rau nhà mình: “Ruộng rau nhà mình không có rắn chứ?”

Linh khí trong ruộng rau không nhiều bằng vườn trái cây, sâu bọ chuột bọ cũng biết chọn nơi ở tốt mà chuyển nhà!

Bà nội Cố lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Không có là tốt rồi, không thì lúc hái rau, lỡ đâu có con rắn nào chui ra cắn cho một cái thì nguy.”

“Con sẽ đi hái cho bà.” Cố Dĩ Nam không sợ rắn, hơn nữa, cô là nguồn linh khí, rắn cũng không ngu ngốc đến mức đi cắn cô.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)