Sau Khi Thất Nghiệp Tôi Về Quê Trồng Rau Nuôi Cá

Chương 137:

Chương Trước Chương Tiếp

Đậy nắp lại, đặt hũ sành lên giường trống không có người nằm, bọc thêm mấy lớp chăn bông dày, để nó từ từ lên men là được.

Lần đầu tiên làm, trong lòng Cố Dĩ Nam thấy không an tâm: “Không biết có ngon không nữa.”

“Chắc chắn sẽ ngon.” Bà nội Cố rất tin tưởng tay nghề của cháu gái, nói đi cũng phải nói lại, bà rất tự tin vào kinh nghiệm nhiều năm của mình.

“Đừng canh nữa, mấy hôm nữa là biết mùi vị thế nào rồi.” Bà nội Cố xoay người ra khỏi phòng, đi đến ban công thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên từ phòng Cố Dĩ Nam.

“Nam Nam, điện thoại của con reo mãi, mau xem ai gọi kìa.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)