Sau Khi Thất Nghiệp Tôi Về Quê Trồng Rau Nuôi Cá

Chương 100:

Chương Trước Chương Tiếp

“Tiểu Hoàng nhà chúng ta rất ngoan, không cắn người lung tung, cũng không sủa bậy.” Vừa dứt lời, Tiểu Hoàng đã vọt ra cửa, sủa ầm ĩ ra ngoài sân.

“...” Bà nội Cố lúng túng chữa cháy: “Tiểu Hoàng là chó ngoan giữ nhà, có người đến mà không sủa thì bà sẽ chê nó vô dụng.”

Bên ngoài có giọng nói xa lạ vang lên: “Có ai ở nhà không?”

“Ai đấy?”

“Bà Cố có nhà không?” Bà cụ Lưu gọi từ ngoài sân vọng vào.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️