“Đây hình như là thủ công của lão thợ kim hoàn ở cửa hàng kim hoàn Hằng Thụy, thật hiếm có, nghe nói lão thợ kim hoàn đó đã không còn nhận làm đồ nữa rồi.”
Vòng vàng không hiếm, hiếm là thủ công này khó tìm, hơn nữa ngọc trai đính trên đó tuy chỉ nhỏ bằng hạt gạo, nhưng viên nào viên nấy đều tròn trịa, chất lượng đồng đều, chỉ riêng chiếc vòng này đã rất đáng giá, quan trọng là không mua được.
Phó Nguyên Lệnh cười nói: “Đồ của người khác thì không nhận làm, đồ của nhà mình thì vẫn phải làm.”
Kiều đại phu nhân giật mình, không ngờ cửa hàng kim hoàn Hằng Thụy lại là sản nghiệp của nhà họ Phó, đây là lần đầu tiên bà nghe nói.
Hơn nữa nghe giọng điệu tự tin của Phó Nguyên Lệnh, rõ ràng là nắm rõ chuyện nhà mình, chỉ lớn hơn con gái bà một tuổi, lại nhìn con gái mình so với người ta, quả thực không thể so sánh được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây