Lưu Tùng Cẩn nhìn con trai: “Bớt nói nhảm ở đây, có thời gian đó thì pha ấm trà đi, đi đi đi.”
Lưu Tu Văn: “...”
Luôn cảm thấy mình là con nuôi.
Phó Nguyên Lệnh mỉm cười nói: “Vậy làm phiền Lưu đại ca.”
“Nên làm, nên làm, Nguyên Lệnh muội muội cứ ngồi, ta đi rồi sẽ quay lại.” Lưu Tu Văn vội vàng xoay người đi ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây