Buổi tối, mọi người cùng nhau ngồi xuống ăn cơm, Phó Nguyên Lệnh lúc này mới gặp được mấy thiếu gia của nhị phòng, ngày thường bọn họ phải đến trường, thời gian đến thỉnh an lão phu nhân cũng lệch với bọn họ, muốn gặp mặt một lần cũng không dễ dàng.
Ánh mắt Phó Nguyên Lệnh dừng lại trên người Phó Nguyên Ngọc, còn nhớ lúc trước khi nàng được đón về, hắn vẫn là một thiếu niên tràn đầy sức sống, bây giờ nhìn lại cả người trầm mặc hơn rất nhiều.
Phó Nguyên Dung tuổi còn nhỏ, vẫn chưa biết biến cố trong nhà có ý nghĩa gì với hắn, mấy thứ tử Phó Nguyên Mạnh, Phó Nguyên Trạch vây xung quanh, bộ dạng cao cao tại thượng đó, thật sự giống Thạch thị như đúc.
Phó Nguyên Trọng đối diện với ánh mắt của Phó Nguyên Lệnh, vẫy tay với nàng, khóe miệng nở một nụ cười tươi rói.
Phó Nguyên Lệnh nhìn hắn không khỏi cười theo, hai đứa nhỏ của tam phu nhân đều được dạy dỗ rất tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây