Phó Tuyên Y ôm Thạch thị khóc lóc uất ức, Thạch thị có thể làm gì được, dù cha bà ta là Thạch Thái phó, cũng không thể để cháu gái của Đàm quý phi làm trắc phi.
“Đừng lo lắng, đây mới chỉ là bắt đầu, về sau như thế nào ai mà biết được.” Thạch thị chậm rãi nói với con gái: “Con phải bình tĩnh, từ từ mà làm, chỉ cần có thể sinh hạ trưởng tử của Tam hoàng tử trước, sau này địa vị của con sẽ vững vàng.”
“Mẫu thân, con không cam lòng. Sao lại như vậy, con nói với người trong chuyện này nhất định là Phó Nguyên Lệnh giở trò, người phải tin con.” Phó Tuyên Y nắm tay Thạch thị khóc lớn.
Những lời này Thạch thị đã nghe không chỉ một lần, nhẫn nại nói: “Mẫu thân biết con uất ức, nhưng Phó Nguyên Lệnh lần đầu vào cung, làm sao dám làm chuyện như vậy. Hơn nữa nó ở trong cung bơ vơ không nơi mẫu thân tựa, lại không có ai giúp đỡ, chuyện này là không thể nào.”
Lúc trước Thạch thị ở trước mặt lão thái phu nhân một mực khẳng định là Phó Nguyên Lệnh, chẳng qua chỉ là muốn kéo nàng xuống nước, không để con gái mình quá mức nổi bật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây