Phó Nguyên Lệnh ngẩng đầu, ép nước mắt trở lại:
“Ngươi trở về đi, nếu ta chỉ có một mình, dù là núi đao biển lửa cũng không sợ. Nhưng sau lưng ta có nhiều tỷ muội đệ đệ Bá phủ như vậy, ta không thể vì tư tình mà hại bọn họ.”
Bùi Tú ngây người nhìn Phó Nguyên Lệnh xoay người rời đi, nhất thời không nói nên lời.
Hắn... lần đầu tiên thấy Phó đại cô nương không gì không làm được khóc.
Nguyên Lễ đi ngang qua Bùi Tú, hung hăng giẫm lên chân hắn một cái: “Bây giờ ngươi hài lòng rồi chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây